Article

Chuyện lớp học - Thay đổi

🕔 8 thg 9, 2021

🧑‍🎓 Nguyễn Vương Chung

Blue Flower
Blue Flower

Chapter 01

Sau sự việc hôm qua thì tôi đã thay đổi

Từ một: Người khích lệ, tôi đã chuyển sang một trạng thái mới: người trừng phạt.

Chuyện là, trong lớp có một bạn tên là Ngân, Ngân làm việc tại một Agency có tiếng tại Hà Nội. 5 năm trong cái môi trường sáng nhận brief - chiều trả file đó đã làm tính cách của Ngân trở nên nghiệt ngã. Bên ngoài, mọi người đều thông cảm cho Ngân vì sự vất vả làm Ngân thay đổi. Nhưng không, trong công ty mọi người nói rằng Ngân chính là người đã mang nghiệt ngã tạo thành một nét văn hoá. Tất nhiên tôi chả tin điều đó, Ngân chỉ là một cô gái sống vì đam mê và thích quẹt Tinder - một người như vậy chắc hẳn sẽ đem lại năng lượng tích cực cho mọi người. Cho tới tối qua tôi mới biết, Ngân đã thực sự đã mang văn hóa nghiệt ngã đó đến lớp tôi.



Tôi vốn rất quan tâm và bao dung với các học viên. Mọi người không làm bài tập, chả bao giờ tôi lớn tiếng. Tôi luôn khích lệ mọi người cố lên. You are doing your best, keep going. Tất nhiên tôi làm như vậy vì trong lớp có một bạn, người có trách nhiệm kiểm tra, thu tiền nộp muộn và kể cả nộp cho có. Một buổi là 1 lít, tới buổi sau lại không nộp + thêm bài mới nữa thì chả mấy tiền thu phạt tôi sẽ được nhiều như tiền học. Do đó, mọi người không nộp bài tôi cũng vui, nên mọi thứ vẫn ổn. Miễn là mọi người hiểu bài - tôi tự nhủ vậy.

Rồi một ngày Ngân lên tiếng, Ngân thắc mắc về vấn đề Ngân quan sát được, một câu hỏi hóc búa cần trả lời. Công ty Ngân thì lúc nào cũng bận, mọi người giải trí bằng việc lướt shopee mua đồ. Mua đồ thì người ta sẽ ship COD đến. Ship COD đến thì sẽ cần tiền mặt để trả. Cần tiền nhưng không có tiền mặt. Không có tiền mặt thì họ hỏi mượn tạm tiền mặt của đồng nghiệp. Nhưng đứa nào cũng mượn thì tiền mặt ở đâu ra? Ngân tới lớp vùng vằng và nói: Sao anh làm ngân hàng lại không phát triển tính năng để các điện thoại ở gần nhau có thể chạm cái chuyển tiền được luôn, chứ ngày nào cũng vay tiền xong liên tục phải mở app lên để chuyển khoản lâu lắm.

Tôi như chết lặng. Bao công sức tôi nói: cần xác định vấn đề trước khi đưa ra giải pháp. Tôi vẫn bình tĩnh hỏi cả lớp xem vấn đề ở đây là gì?

Mọi người người hăng hái trả lời, vì các bạn đều có trải nghiệm với ship COD. Rất nhiều câu trả lời được đưa ra, nhưng không một ai nói đúng. Nhiều người cho rằng vấn đề nằm ở việc không có tiền mặt để trả. Trí nhớ của tôi nhoè đi, thời gian bỗng dưng dừng lại. Trong 5s, tôi nghĩ về quá khứ của 10 buổi dạy. Tôi nghĩ về bao nhiêu lần chữa bài riêng từng nhóm. Tôi nhớ những tiếng lảnh lót: Àaa, em hiểu rồi - những âm thanh mát lòng người như khi Archimedes đã tìm ra nguyên lý về lực đẩy.

Đó là khoảnh khắc tôi nhận ra. Đúng là bọn nó đã hiểu, nhưng là hiểu nhầm, hiểu sai, hiểu tào lao. Bọn nó đã lừa dối tôi khi luôn miệng kêu đã hiểu. Đặc biệt là Ngân, đứa đã làm lộ ra sự hiểu của cả lớp là thế nào, tôi hận nó. Và thế là Ngân đã mang đến sự nghiệt ngã cho cả lớp.

Tôi nhẹ nhàng nói: Gấp đôi bài tập hôm nay các em nhé! Sau đó mới chữa bài